Tình Anh Nhạc Sĩ

Trong đêm vắng, tiếng đàn xa, ngân vọng lại
Như oán than, như trách móc kẻ phụ tình…
Em đã đành lòng quên, lời thề nguyện ba sinh
Giữa thiên địa, hai đứa mình, từng hẹn ước


Có lẽ bởi Anh nghèo, nên Em đành quay bước
Chẳng ngại ngùng, theo tiếng gọi giàu sang
Em giết chết Tình ta…. bằng ngọc bằng vàng
Của một kẻ, Em chưa từng quen biết…


Bởi quá yêu Em, nên Anh đành thú thiệt
Chỉ riêng Em, Anh trao hết ân tình
Cho dù Em phụ bạc, Anh vẫn cứ xin
Xin cầu chúc, đời Em tròn hạnh phúc…


„Cay đắng tình đời, chát chua nhân thế “
Nếu cho Anh, được chọn lựa thêm một lần
Anh thà bỏ , cung đàn quên khúc nhạc 

Vì Anh vẫn mãi yêu Em
Bằng tình yêu, tươi mát đầu đời….
Hữu Ý-Minh Trang

 

.