Quá khứ là những niềm vui hay những nỗi buồn khó quên đươc??
Kính thưa các bạn, trong cuộc sống của kiếp con người chúng ta ai cũng có những khỏang thời gian thành, bại, trong niềm vui nào cũng có những nỗi buồn thầm lặng phía sau lưng. Nhìn về phía trước cái gì cũng đẹp, cũng dễ thương, nhưng rồi khi quay lưng thì tất cả chỉ còn lại một khoảng không u buồn. Sân khấu và người nghệ sĩ cũng vậy, khi ánh đèn đã tắt thì tất cả đều quay về cuộc sống thực tại của riêng mình. Riêng một góc trời nào đó ngồi chiêm nghiệm hai chữ vô thường có vui và có buồn. Thầy giáo, cô giáo khi trống tan trường đã điểm tất cả vẫy tay chào nhau thì cũng còn lại sân trường trống vắng và quạnh hiu!!
 
NGÀY TRỞ LẠI....
Ngày trở lại mái chùa xưa vẫn thế
Vẫn rộng vòng tay đón nhận khách thập phương
Vẫn nụ cười tươi nở trên môi muôn thuở
Ôi hạnh nguyện từ bi, lòng nhẫn nhục vô bờ...
 
Ngày trở lại con quỳ bên hương án
Nương làn khói nhang chuyển đến tận chốn cửu tuyền
Lời ăn năn tạ tội với mẹ hiền
Con đã biết mẹ ơi! con chưa tròn chữ hiếu
 
Ngày trở lại gặp em nơi quán nhỏ
Vẫn trong xanh đôi mắt tuổi học trò
Và tươi mát như trăng rằm tháng tám
Vẫn ngọt ngào vang vọng, những âm điệu xa xưa...
 
Ngày trở lại, ta gặp ta trong dĩ vãng
Nỗi rộn ràng, khi phượng nở hè sang
Ta lịm ngất, giữa khung trời kỷ niệm
Mái tóc đã hoa râm! sao vẫn cứ mơ màng...
 
Ta bỗng hiểu, nếu lòng ta thay đổi
Sẽ thấy đời, lúc bạc trắng như vôi
Khi xinh đẹp, như vườn hoa muôn sắc
Nên trong suốt cuộc chơi, ta hết khóc lại cười!!!
 
Hữu Ý-Minh Trang
Đức Quốc 01.05.2021