Đời là thế có gì đâu mơ tưởng
Vẫn vô thường vẫn hợp rồi lại tan
Người ngày ấy như đóa hồng mơn mởn
Mà nay còn đâu nữa hỡi dung nhan
 
Tiếc mà chi những gì vừa đã mất
Cứ xem như một khúc nhạc ân tình
Luôn vị tha là điều cao quý nhất
Là hành trang tô đẹp kiếp nhân sinh
 
Đời là thế có gì đâu vững chắc
Sống hôm nay ai biết được ngày mai
Như sương sớm khi ánh hồng vừa hiện
Thì ôi thôi tan vỡ hết lâu đài
 
Sao chưa chịu đem quãng đời còn lại
Để truy tìm tận nguồn gốc khổ sầu
Sao cứ mãi mơ màng danh với lợi
Thả đời mình như bèo dạt bể dâu
 
Đời là thế mây chiều nay vô tận
Bay lang thang quên mất cả đường về
Rồi sáng nay khi chim trời réo gọi
Mới biết đời thật như một giấc mơ
 
Hữu Ý-Minh Trang
Đức Quốc 03.05.2021