Đêm vẫn không yên tĩnh như từ bao giờ
không anh
mưa vẫn rơi hiu hắt
thành phố
ngôi nhà
vẫn buồn như thuở vắng chân qua
Em vẫn là người đàn bà cô đơn
ngửa cổ cười trên quạnh quẽ
tình yêu không phải trò đùa
vẫn trốn tìm trong trái tim mảnh vỡ
buộc lòng ta nhớ quên
Vẫn nấc thang cuối cùng
ta nhắm mắt đi qua
nghe tiếng rơi hạnh phúc
ngọt một thời
đắng một thời
thênh thang không giữ nổi niềm vui
Vẫn chập chững bước đầu tiên
một hành trình vòng quanh
chẳng bao giờ kết thúc
em cứ đi hoài
thấp thoáng sau anh...
*****
Nếu Một Mai
Nếu một mai đường đời không chung bước
Anh có buồn khi mỗi đứa một phương?
Nếu ta nhớ xin ghi vào lòng tất cả
Một tình yêu, một thuở đi về.
Nếu một mai ta quên nhau vội vã
Bởi cuộc đời là vòng xoáy vô biên
Em sẽ cố nghĩ rằng anh cao thượng
Để tim mình không giá buốt vì đau.
Nếu một mai vô tình ta chợt nhận
Trên bước đường có kẻ dõi mắt theo
Anh hãy nhớ thời gian không trở lại
Và em - cũng chẳng phải ngày xưa.
Nếu một mai ta tình cờ gặp lại
Tình yêu đầu biết chẳng thể nguôi ngoai
Nhưng hãy cố - quên - dù - lòng - đang - rất - nhớ
Đống tro tàn khơi lại chỉ càng đau?!
Nguyễn Đình Xuân
Thơ gởi một người
Đem tình yêu từ trong cổ tích
Vận vào mình tim đủ chỗ không?
Nếu biết người yêu mình đến thế
Trầu cau ai nỡ bán ba đồng.
Nếu em tin tình yêu là huyền thoại
Bao Vọng phu hoá đá nghĩa chi
Mỵ Châu rắc làm gì lông ngỗng
Cho kẻ lạc đường tìm thấy lối đi?
Khi em ước mình là cô Tấm
Có cần không quà tặng Bụt cho
Yêu chỉ biết dựa ơn người khác
Đành lòng sao lọ mắm dưới tàn tro?
Ai hẹn hò bắc cầu dải yếm
Để lòng tôi dối mẹ tìm trăng
Ngỡ sông Ngân đón dòng nước mắt
Hoá nguồn thương chảy mãi nghìn năm...
31-12-2008