Em hy vọng anh sẽ vượt qua thử thách này để chúng ta lại về cạnh bên nhau.

Bạn trẻ cuộc sống với những câu Chuyện tình yêu, ngoại tình, tâm sự của les, gay và những bài viết sinh động, đa chiều về thế hệ 8x - 9x

 

Anh là một kỹ sư xây dựng, sau khi tốt nghiệp xong đã từ vùng quê Nghệ An vào nam lập nghiệp; còn em là một cô sinh viên đại học vì ngán ngẩm đời sống sinh viên xa gia đình lên thành phố học đã từ bỏ ước mơ mà biết bao người mong muốn để về lại Vũng Tàu nơi em sinh ra tiếp tục lên giảng đường nhưng không là đại học mà là cao đẳng. Vì sợ gia đình biết em bỏ đại học xuống học cao đẳng nên em đã không nói cho ai biết ngoài hai người chị họ. Thế là em lại bắt đầu học lại từ đầu.

 

Em biết anh cũng chỉ vì anh vẽ thiết kế nhà em, nhưng chỉ biết thôi chưa có tình cảm hay đi chơi để có dịp nói chuyện tiếp xúc với nhau. Thế là lần đầu tiên em và anh gặp nhau ngay trước nhà em và gọi em bằng chị, lúc đó em ghét anh vô cùng và nghĩ trong lòng là “người ta như thế mà kêu bằng chị” nghĩ cũng mắc cười, nhưng đến lúc hỏi anh thì vì lịch sự nên anh mới gọi em bằng chị. Được một thời gian anh làm nhà em gần xong, em vô tình có được số điện thoại của anh từ cậu em, thế là cô sinh viên khó tính, ghét ai là làm cho ghét luôn và em lấy số để chọc anh, rồi cuối cùng đi chơi, uống nước với nhau vài lần nhưng cũng chưa nói chuyện nhiều. Lúc đó, em có rủ mấy người chị họ đi theo thế là anh thấy thích một người, vậy là em làm mai cho anh, nhưng không hiểu sao khi em làm mai rồi thì anh lại không thích nữa, sau này hỏi ra mới biết là vì anh thích em nên mới kiếm cớ là thích chị em để có cơ hội đến với em, nghe xong em vui vô cùng và nghĩ sao anh sến quá. Và rồi không hiểu sao một thời gian anh lại ngỏ lời yêu và em cũng đồng ý làm người yêu anh.

 

Thế là cũng được hai năm chúng ta yêu nhau đúng không anh, em nhớ lắm cái ngày mà anh ngỏ lời yêu em, thay vì như người ta sẽ mời em đi uống nước hay đi đâu đó và nói trực tiếp với em, còn anh thì không, anh chỉ dám nói qua yahoo thôi, lúc đó em cứ tưởng anh đùa với em, nhưng nào ngờ đó là thật sự, em vui lắm anh có biết không. Em và anh yêu nhau rồi cả hai cũng chẳng biết mình yêu nhau từ lúc nào mà nó sâu đậm đến thế. Nhớ cái ngày đầu anh chở em đi chơi, em ngại vô cùng vì lần đầu tiên có người chở đi chơi riêng như thế, lần đầu tiên ngồi sau anh, anh đã kéo tay em ôm anh, anh có biết lúc đó em run lắm không, tim cứ đập liên hồi vì ngại, và rồi được một tháng yêu nhau anh lại im lặng với em mà em cũng không biết vì sao lại như thế. Nhắn tin anh không trả lời, mail anh cũng không đáp và em nghĩ rằng chẳng lẽ anh đang đùa giỡn với tình yêu của em.

 

 

 

Cầu mong mọi chuyện sẽ qua đi và hạnh phúc sẽ lại về bên ta anh nhé (Ảnh minh họa)

 

Một tháng trôi qua, rồi hai tháng trôi qua… và đã gần sáu tháng, sáu tháng anh im lặng với em thế là một ngày tình cờ của tháng 10, em ngồi online và anh cũng online, anh buzz qua em làm em giật mình và nói với lòng rằng chắc anh nhằm ai đó, nhưng không phải vậy anh đã nói chuyện với em và bàn về tương lai để cả hai phấn đấu. Rồi em hỏi lý do vì sao anh lại im lặng với em mà không lý do nào đó thì anh trả lời rằng, anh muốn xem tình cảm của em có thật sự dành cho anh không. Lúc đó anh có biết em vui lắm không vì anh là người em yêu đầu tiên và gửi trọn cả con tim về anh. Từ đó chúng mình yêu nhau, yêu càng ngày càng sâu đậm hơn, đã 2 năm chúng ta yêu nhau đúng không anh. Trong khoảng thời giai đó anh đã lo lắng, chăm sóc cho em từng li từng tí, ngay cả lúc em còn ngồi trên giảng đường anh cũng đã tạo điều kiện cho tương lai của em và của hai đứa.

 

Tết năm ngoái, anh không về quê mà quyết định ở trong nam một năm ăn tết cùng em, năm nay anh về quê và sẽ quyết định tương lai của mình bắng một đám cưới, hai đứa đã nói với nhau sau khi em ra trường sẽ cưới. Về quê tưởng đâu mọi chuyện rất vui không ngờ lúc bàn chuyện đám cưới của anh thì cả nhà phản đối không cho anh cưới em vì anh là con trai trưởng, là cháu đích tôn, mọi người không muốn anh cưới em cũng chỉ vì lo sợ sau này không ai trong coi mồ mả, ông bà tổ tiên. Đó là ý kiến của mọi người, nhưng còn anh tại sao anh lại quyết định là lấy vợ theo ý của gia đình, hay là bấy lâu nay tình yêu của hai đứa gầy dựng chưa đủ lớn để đến với nhau sao anh. Em biết anh rất khó chọn nhưng anh à thế kỷ 21 rồi, không phải em nói thế là em bảo anh phải vì em mà từ bỏ gia đình mà ở đây em muốn anh hiểu rằng, hạnh phúc là của anh, anh lấy vợ cũng là cho anh và các con của anh chứ không phải anh lấy vợ cho cả nhà anh đâu anh à. Khi nghe anh nói thế em thật sự sốc, sốc lắm anh có biết không.

 

Lúc đó em toát cả mồ hôi, chỉ biết khóc và khóc thôi. Anh nói em đừng buồn và hãy quên anh đi, nhưng làm sao em có thể quên được chứ anh, hạnh phúc của em bấy lâu nay gầy dựng giờ sắp thuộc về người khác thì hỏi làm sao em có thể sống nổi chứ. Anh nói “em hãy cố gắng lên, em rất mạnh mẽ và anh yêu em ở điểm đó” nhưng anh à, cho dù có mạnh mẽ như thế nào thì em vẫn là con gái, vẫn có trái tim yếu mềm. Anh có biết em đã khóc hết nước mắt để có được tình yêu của mình không, em và anh đã vượt qua bao nhiêu khó khăn để đến với nhau, em đã mặc mọi lời nói của mọi người để có anh bên cạnh và làm cho mọi người trong gia đình hiểu anh hơn. Giờ đây tất cả chỉ là hư không sao anh. Em không muốn điều đó xảy ra, em hy vọng anh sẽ vượt qua thử thách này để chúng ta lại về cạnh bên nhau anh nhé. Đối với em, suốt cuộc đời này em chỉ yêu có mình anh không bao giờ thay đổi, cho dù có chết đi rồi sống lại em vẫn cứ yêu anh, có kiếp sau em cũng nguyện yêu anh và chỉ có duy nhất anh là ông xã yêu của em như ngày nào em vẫn thường gọi anh nhé. Cầu mong mọi chuyện sẽ qua đi và hạnh phúc sẽ lại về bên ta anh nhé.