Anh à, em không còn là cô bé lãng mạn nhìn cuộc đời màu hồng ngày nào mà anh vẫn biết. Em là một sản phẩm kết hợp giữa cái thực tại lổm nhổm của cuộc sống cơm áo, gạo, tiền và cái thế giới mộng mơ mà em tự thêu dệt nên. Mà anh biết làm gì có điểm chung giữa hai thế giới đó anh nhỉ, có chăng chỉ là đường tiệm cận không bao giờ tới gần.

 

Anh à, tại sao anh lựa chọn bên em thầm lặng như vậy. Anh là người hiểu em nhất trong tất cả những người yêu em. Anh hiểu được sự trống rỗng trong lòng em, những khao khát và tham vọng trong cuộc sống, sự nghiệp của em, những lo lắng thường nhật gia đình mà em đang gánh vác. Và quãng thời gian nói chuyện với anh hơn một năm đã khién em thấy mình thực sự quan trọng với một ai đó.

Chúng ta đã cùng nhau trải qua bao nhiêu biến động: thất bại trong mối tình đầu của em, áp lực những ngày học kì cuối ở trường, những lo lắng trong bảo vệ luận văn tốt nghiệp của em. Mọi biến động là một cột mốc trong cuộc đời em. Anh có biết là em tự tin biết bao khi trong những ngày em bảo vệ có những lời động viên của anh không? Vậy mà sau khi em dạđược những gì em mơ ước sau 4 năm học thì anh lại rời bỏ em. Vì cái bằng đỏ hả anh? Nó có ý nghĩa gì trong mối quan hệ của chúng mình chứ? Tại sao lúc nào anh cũng để những thứ không quan trọng như vậy làm ảnh hưởng tới tình yêu của anh. Em không biết nữa. Em cũng chẳng hiểu nổi hành động của anh. Em biết mình quá trẻ con trong tình yêu vì đơn giản có ai dạy em biết cách yêu đâu. Anh biết rằng em chưa phải là già nhưng cũng không còn trẻ nữa mà. Và em cũng không đi tìm một cái bóng mà. Anh hiểu em hơn ai hết và anh biết em thực sự cần anh mà.

Hãy xuất hiện đi anh nhé. Đừng thử thách lòng kiên nhẫn của em nữa. Anh chưa đến bên em sao anh có thể khẳng định là ở bên anh thì em sẽ không hạnh phúc. Anh đừng cho rằng khi anh có một ngôi nhà, một xe Lexus để đi thì anh mới có thể làm cho em hạnh phúc. Em không cần những thứ đó ở đàn ông đâu anh ạ. Anh thừa hiểu điều đó mà. Em cần một tấm lòng, một người đàn ông yêu thương em và trân trọng. Đó mới là tất cả anh ạ.

PS: Anh cũng đừng thắc mắc tại sao em chưa bao giờ nói yêu anh. Lí do đơn giản lắm anh ạ. Vì anh chưa thực sự vượt qua được sư tự kỉ của đàn ông và bức tường ngăn cách chúng ta. Hãy một lần thực sự đối diện với em đi anh nhé.

Theo Bưu Điện Việt Nam